(Cho Văn)
Hương Sơn thuở ấy rời xa
Nửa đời lận đận gọi ta trở về.
Sim giờ tím rộ đồi quê
Trầu xanh sẫm lá, cau khoe nõn buồng.
Mít vừa độ chín thơm hương
Cho ta gặp lại vấn vương... một thời
Một thời lỡ để tuột rơi
Chỉ còn một nửa, rối bời tháng năm.
Sợi thương đứt đoạn tuổi xuân
Bây giờ liền mạch, tay cầm trong tay.
Giã từ Mình nhé - Thơ ngây
Ngọt bùi đem đổi, đắng cay mang về.
1992
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét