(Tưởng niệm bạn V.L)
Ngày ấy...
Người hát ru tôi
Hồn lá Diêu Bông.
Ngày ấy...
Tôi trôi nổi dòng sông
Phù sa – người lắng đọng.
Ngày ấy...
Tôi lang thang
Ngọn gió bất kham
Người theo tôi – chấm nắng.
Không hy vọng
Không ảo vọng
Tự gậm nhấm
Trái tim hoang!
Ngày ấy...
Tôi mải miết
Đọc kinh cầu hồn cho tình yêu đã chết.
Người lắng nghe thao thiết
Cười buồn...(!)
Dốc cạn giọt bất nhẫn cuối cùng
Người viễn du để Đợi
Chén ăn năn – Tôi uống suông đời.
Trại sáng tác Bến Tre 7/2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét