Heo may đã đậu trước thềm
Trăng sau vườn cải thả mềm giọt sương.
Lá vàng xao xác khoảng không
Mùa thu chầm chậm, cuộn tròn thương đau.
Trời xanh – xanh rợn cô sầu
Nước trong – trong ngợp nhịp cầu phân ly.
Nhẹ nhàng, người bước ra đi
Em về gặt hết, những gì ta gieo.
1990-2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét