Đừng chê em lẩn thẩn
Anh đi xa lo sắm từng viên thuốc
Dẫu biết bây giờ sẵn bao quầy dược
Viên thuốc này có nỗi lòng em.
Đừng chê em có kiểu buồn chi lạ
Trong ngày vui, anh chẳng tặng quà
Dẫu biết tiền mua là của đôi ta
Sao em vẫn thầm mong...
Đừng chê em mơ mộng
Thích chủ nhật ngày hè dắt nhau tắm biển
Dẫu biết chúng mình qua thời hò hẹn
Nhưng tâm hồn đâu chịu già nua!
Sau một ngày vất vả: được, thua
Vòng tay anh dắt vào miền yên ả,
Rồi hừng đông với bộn bề lo toan bươn bả
Em như thần Ăng-Tê có Đất Mẹ hà hơi.
Còn bao điều chưa nói đấy thôi
Thương yêu ơi, suốt một đời em Đợi.
(1996)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét