Thiên hà một mảnh tuột rơi
Hoá đèo Ngoạn Mục buông lơi thang trời
Mải leo lên chốn chơi vơi
Hồn mê lạc xuống xứ Người, lạ không!
Lạc vào hoa, lạc vào thông
Lạc vào nét dáng thong dong xế tà.
Gói theo buốt giá quê nhà
Chạm Đà Lạt. Cứ ngỡ là rét chơi.
Mong manh ai dát trên đồi
Hương thơm ai ướp bồi hồi dưới thung.
Khong gian như cánh võng chùng
Ru ta vào cõi mịt mùng hồn yêu.
Trại sáng tác Bến Tre 7/2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét