Con lại về thăm mộ của cha
Ngày áp Tết, đông dữ dằn, rét đậm
Lòng con có hồn cha sưởi ấm
Khuất bóng rồi, người vẫn thương con.
Về cùng cha theo lối nhỏ đường mòn
Con cứ thấy như quen mà như lạ.
Thời hoa niên ùa tràn xối xả
Mái nhà tranh với gốc me già.
Ôi! Mùa thu khấp khởi tựu trường
Cha đóng vở dán cho từng chiếc nhãn.
Chiếc cầu khỉ cong queo gật gưỡng
Buổi qua cầu giành gánh cho con.
Cha lành như hạt gạo bát cơm
Dân làng Phuống đến giờ còn nhắc mãi.
Thắp nén nhang con hóa thành trẻ dại
Gọi "Cha ơi" nức nở cả trời chiều.
Cha nằm đây hiu quạnh biết bao nhiêu
Đàn con cháu dấu chân hằn mọi lối.
Con cứ thấy suốt một đời có lỗi
Bởi ngày xưa có lúc chẳng vâng lời.
Để bây giờ tiếc, nuối khôn nguôi
Là vĩnh viễn không thể nào chuộc lỗi.
Xuân đến rồi. Lộc chồi tách vỏ
Cỏ trên mồ lại nhú non tơ.
25 Tết Quý Dậu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét