Nhân gian chỉ có: Một người
Như là lời mẹ, vành nôi trưa hè
Như cha, vọng tiếng xưa về
Tuổi thơ rợp mát bóng me sân nhà
Cu cườm gáy giục vườn xa
Mít thơm óng mật, mắt na nở tròn
Bến đò bỏng rát cát nồng
Cầu vồng bảy sắc cho lòng chói chang
Cầu tre lắt lẻo sang ngang
Chao ôi! Hoa cải nhuộm vàng trời quê.
Thân thương – sao vẫn vụng về
Nghìn lần nghe mãi như nghe lần đầu.
(2002-2006)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét