Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2012

HỒN QUÊ

(dâng Mẹ cùng Cha và xứ Phuống)

Trở về với mảnh hồn xưa
Bóng me rợp mát giữa trưa nam cào.
Hoàng hôn xóm nhỏ lao xao
Khói lam như sóng vỗ vào mái gianh.
Dáng ai gánh nước bến Gành
Trời thu sao bỗng chòng chành bờ vai.
Chân trần se lạnh sương mai
Sau hàng mạn hảo mắt ai thẹn thùng.
Con đò xứ Phuống thung dung
Mái chèo ví dặm chở từng lứa đôi.
Hồn quê lắng sóng bãi bồi
Tán bàng che nắng mẹ ngồi lẩy ngô.
Cầu tre khập khễnh tuổi thơ
Lại qua Cha cõng. Bây giờ thương Cha.
Bao giờ cho đến tháng Ba
Nấu nồi hoa bưởi Mẹ ta gội đầu.
Bao giờ cho tới tiết gâu
Cho Cha sắm sửa chọi trâu bãi làng.
Nhớ sao cá mát sông Giăng
Bùi khoai chợ Rộ, nõn măng chợ Chùa.
Nhớ sao một bát canh cua
Lá gừng Mẹ nấu khế chua vườn nhà.
Hồn quê như thể phù sa
Phì nhiêu nghĩa mẹ công cha tầng tầng.

Bóc dần lớp vỏ thời gian
Hồn quê ngào ngạt hương trầm lòng con.

(2006-2010)

2 nhận xét:

  1. http://forum.tcnao.net/showthread.php?t=4199

    Trả lờiXóa
  2. HỒN THƠ Xứ Phuống một “bản gốc cội nguồn” mà thời xửa thời xưa tôi đã đôi lần nghe được…

    Trả lờiXóa