Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

BIỂN CHIỀU VẮNG ANH

Em an phận tìm nơi bến vắng
Gió tinh tế không nỡ đùa với nắng
Sóng thương tình e ngại vỗ song đôi
Biển sum vầy đâu nhận lẻ loi.

Ngoài khơi xa...thấp thoáng một lá buồm
Một cánh hải âu lạc loài chiều muộn
Phía không anh...hoang vu miền trông ngóng
Phía triều lên , sa ngọn nước xao lòng.
   ( Trích Tập QUÊ VỚI MẸ VÀ ANH - NXB Hội Nhà Văn -1996 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét