Ngày xưa , có một viên quan được cho là thanh liêm vì ai mang quà cáp đến tư dinh biếu xén , ngài thường cho người hầu đi trả ...Có một lần , có một lão nhà giàu muốn đến nhờ cậy kiếm một chút chức sắc cho oai với dân hàng tổng. Lão cho vợ chạy cửa sau với quan bà . Sau nhiều lần đến " hầu hạ " như vậy , bà quan thương tình mách nước : Ngài là mệnh quan triều đình. , coi dân như con , không thể nhận quà biếu tùy tiện .Nay thấy ông nhà có tấm thịnh tình , cũng muốn ra làng xã đảm đương việc nước , tôi sẽ bẩm quan soi xét cho toại ý nguyện muốn giúp quan chăn dân...Sắp tới là ngày quan mừng tròn tứ tuần , ngài tuổi TÝ , nên đúc CON CHUỘT bằng vàng tặng thì may chi ngài không quở cả tôi và các người ...Hiểu không ?
Sau nhiều năm làm quan như thế. ,đến ngày quan về vườn suôn sè .Quan ông thấy lạ là tại sao mình hưu lâu rồi mà mức ăn tiêu trong nhà vẫn sung túc như lúc ngài tại vị ? Mỗi buổi tối nọ , nhân vui vẻ ngồi riêng quan bà trong buồng ngủ , ngài mới hỏi cho ra nhẽ. Quan bà tủm tỉm nhắc lại việc mình đã " lén " chồng nhận quà biếu và kể chi tiết về con chuột bằng vàng của lão nhà giàu chạy chân lý trưởng năm nào...Thủng chuyện , quan nghiến răng kèn kẹt , đập mạnh tay xuống bàn bằng gỗ mun đen bóng , nhìn bà vợ mắng : Sao bà ngu thế .! Bà vợ vô cùng sợ hãi ,líu ríu : Tôi trót dại...sự đã rồi , vả lại cũng không ai biết để ảnh hưởng đến hoạn lộ của ông .Bà nói vừa xong , ông quắc mắt quát tiếp : Bà ngu quá đi mất ..Sao bà không bảo với họ là tôi tuổi SỬU thì có hay hơn không ?..Ngu thậm chí ngu...! (?) .
Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013
Chuyện xưa kể lại và ngẫm : SAO KHÔNG BẢO QUAN ÔNG TUỔI ...SỬU
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét