1, Bài thơ " XIN ĐỪNG GỌI ANH LÀ LIỆT SĨ VÔ DANH " -
Tác giả Văn Hiền - (In kèm sau bài bình Số 19, TỔ QUỐC KHÔNG MẤT TÊN ANH )
Xin đừng gọi Anh là liệt sĩ vô danh
Anh có tên như bao khuôn mặt khác.
Mẹ sinh Anh tròn ngày , tròn tháng
Cha đặt tên chọn tuổi , chọn mùa.
Anh nhận ra lưỡi cày , lưỡi hái
Vẹt mòn dưới nắng , dưới mưa.
Xin đừng gọi Anh là liệt sĩ vô danh
Anh từng có tên như bao khuôn mặt khác.
Hạt lúa , củ khoai nuôi Anh khôn lớn
Tháng tám nước trong , tháng năm nắng trải
Bàn chân săn chắc dáng trai.
Xin đừng gọi Anh là liệt sĩ vô danh
Anh có tên như bao khuôn mặt khác .
Ngày lên đường bờ vai mặn chát
Mắt ai vấn vít hàng quân.
Xin đừng gọi Anh là liệt sĩ vô danh
Anh có tên như bao khuôn mặt khác.
Chiến trường gần , chiến trường xa đuổi giặc
Tên làng , tên đất theo Anh.
Bình yên sau cuộc chiến tranh
Anh trở về không tên không tuổi .
Trắng hàng bia
Những ngôi sao không nói
Rưng rưng cỏ mọc dưới chân.
Xin đừng gọi Anh là liệt sĩ vô danh
Anh từng có tên như bao khuôn mặt khác
Tổ quốc không mất tên Anh
Chỉ lặng thầm nhận về mình
nỗi đau xanh cùng năm tháng .
Vinh tháng 7/ 1993
2, Bài thơ " HIẾN TẾ " - Tác giả Lê Quốc Hán -
( In kèm sau bài bình số 21, ĐỜI LÁ - ĐỜI NGƯỜI )
Khi mới sỉnh ra màu nõn trắng
chúm chím búp tay hứng mưa nắng khí trời
một hạt móc sa, giọt sương buổi sớm
đủ nuôi ánh sáng nụ cười.
Càng lớn lên càng giống mắt người
xanh biếc thế , ngác ngơ nhìn trần thế
chút diệp lục rút tim mình hiến tế
nửa điểm tô đời nửa để nuôi cây.
Phải lo toan tạo nết dáng hao gầy
hay gió bụi quết sắc vàng tàn tạ ?
Tuổi trẻ yêu hoa , tuổi già yêu quả
chốn phù du ai yêu lá bao giờ !
Chốn phù du ai yêu lá xác xơ
rơi xuống đất vẫn lết mình về cội
chờ gió lạnh từ phương Bắc tràn tới
tự thiêu mình gửi tro ấm dâng cây.
Xuân 2002
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét