Xưa lầu Ngưng Bích trống trênh
Chiều hôm cửa bể lênh đênh phận Kiều
Nhớ mong dâng sóng thủy triều
Bất an lành ít dữ nhiều mai xa
" Buồn trông " ...Trôi lạc phận hoa
Thuyền duyên vô định ...đâu là bến yên ?
Chữ " đồng " tạc vẫn còn nguyên
Trà mi rã cánh giữa miền đa đoan ?
Kiếp này nợ đấng sinh thành
Tu bao kiếp nữa vẹn toàn hiếu nhân ?.
Thương Kiều hay Cụ thương thân
"Tài hoa chi lắm "...phong trần trêu ngươi
Vu oan chuốc tội bao người
Mưu xưa sao vẫn mới tươi đến giờ ?
Sở Khanh mãi vẫn nhởn nhơ
Bẫy tình cài đặt bất ngờ chốn yêu
Quan tham ra giá ...dễ chiều
Còn quan ngẫu hứng xử Kiều ...trớ trêu
Trong tay luật pháp như diều
Bay cao , bay thấp ...ghét yêu tùy người
"Trăm năm trong cõi "...khóc cười
Nghĩa nhân đem bán , đắp bồi quyền danh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét