Nhớ bát cơm ăn
trộn giọt buồn của Mẹ
ngày đón Cha về
sau di ảnh.
Nhớ tấm áo mặc
khâu sợi đau của Bà
không làm Vọng phu hóa đá
về nuôi tằm kéo tơ
dệt cho ta ...ước mơ .
Nhớ lời ru Ví Giặm
cay , mặn lẽ đời
nuôi tâm hồn
biết giận , biết thương !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét