25. TƯỚNG GIÁP VỀ QUÊ
Cất núm ruột vào lòng Đất Mẹ
Hồn cốt giờ nương náu Quê Cha
Một đời....trận mạc xông pha
Nghĩa , Nhân , Trí , Dũng ....
suốt đời thăng hoa !
Người không đứng trên cao vời vợi
đi giữa lòng dân
sớm tối ân cần
Như cây thông giữa nắng nồng Đồng Hới
giữa cát vàng Lệ Thủy vẫn xanh tươi.
Những năm tháng cheo leo
Lịch sử đi trên dây
dân chưa thoát đói nghèo
Người trầm tĩnh...đi vòng
Vượt thác !
Người đi đâu rồi
Sao tiếc thương ở lại
cho mỗi ban mai
cho mỗi hoàng hôn
Vũng Chùa
Hoa nở
trầm thơm !
Tháng 10/ 2013
24. BẢN NHÁP
Ngông nghênh tuổi trẻ
vô tình đục rạn chân chim mắt Mẹ
Ngông nghênh tuổi trẻ
vô tình vít còng lưng Cha
Hồn nhiên bước vào ngôi nhà hôn nhân
cuộc sống lứa đôi- đại ngàn nhiệt đới
bơ vơ đứa trẻ rừng chiều lạc lối.
Như thiêu thân lao vào ánh sáng công danh
bảy dại...ba khôn
một giận...mười buồn.
Đi giữa cõi nhân gian
ta như quả non xanh
ủ đất đèn chín ép .
Chuyến tàu đời vừa qua ga ....Lục Thập
Ngoái lại , ước chi là Bản Nháp !
23. LỤC BÁT DỞ DANG
( Tưởng nhớ nhà thơ Đặng Hồng Thiệp )
Rũ bụi trần vỗ cánh
đại bàng chấp chới trời xanh *
Thơ người gieo vần dang dở
câu lục bỏ đi
câu bát vẫn chờ.
Có gì như có
có gì như không
bồng bềnh đam mê
nổi chìm khát vọng.
Hồn chứa mênh mông
Hồn thành trống rỗng...
Nhẹ tênh thoát cõi tang tồng
Nàng Thơ xin hẹn....đèo bòng kiếp sau.
8/8/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét