PHÁC THẢO NHÀ GIÁO - Thơ Vân Anh
Ta vẽ bức tranh màu
Tô bằng mồ hôi và máu
Chân dung Nhà Giáo
Xưa đến đến Mai Sau.
Tầm uyên bác tỏa vầng trán rộng
Đời sạch trong lấp lánh ánh mắt cười
Cương trực hằn sâu nếp nhân trung
Nhân hậu bao dung tỏa nụ cười biết nói .
Những nhà giáo xây công trình
Xây hỏng không thể đập đi chữa lại
Những công trình nghiệm thu thì tương lai.
Ta đi trong chiều dài
lặng lẽ những công trường
Ở đây ... Chỉ có tấm lòng
Thức cả cuộc đời bên trang giáo án.
Ta đi trong chiều sâu
Một Dân Tộc từ lâu
đập đá , nung vôi , nấu đất thành gạch ngói
dựng lên những Ngôi Trường
đón Thầy về dạy học
Một Dân Tộc
có bao Người Thầy
đang cầm phấn phải lên đường cầm súng
bằng độ chính xác đường bay viên đạn
dạy cho giặc xâm lăng bài học vỡ lòng....
Ôi , nặng đầy là những dòng sông
Phù sa lại phù sa chất chồng
Tối tăm kiếp sống trai sò .
Đáy sâu lòng bể lặn mò cát rêu
Để rồi nhả ngọc trong veo
Riêng mình lại cảnh hắt heo trai sò
Con tằm rút ruột nhả tơ
Mặc cho còn lại xác xơ thân mình
Những Đời biết đến hy sinh
Hồi sinh rồi lại hồi sinh ...Những Đời !
Những Nhà Giáo của ta ơi
Bài Thơ Viết Mãi ...muôn đời chẳng xong !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét