MÙA TUỔI - Thơ Vân Anh
( Dâng Mẹ- Cha & Xứ Phuống )
Sông Lam từ thượng nguồn chạy mỏi chân
dừng nghỉ...
Chỗ ngồi thành bãi bồi làng Phuống miếng gan gà trong bữa tiệc còm thiên nhiên.
Tháng Ba...
Ngày mười hai
phiên chợ đại
chuồng hối gọi bầy gà
Mẹ chộn rộn cơn đau
vỡ òa ...Ta!
Sữa mẹ thơm mùi phù sa
thơm vị nhút, tương, cà
thơm trí huệ câu dân ca ví giặm
Giận..thương...đời muối mặn...cay gừng.
Ta lớn trên tấm lưng vững chãi của Cha
chân trần cõng tuổi thơ qua bỏng rát đời thường.
Bài học vỡ lòng
Cha - Mẹ dạy con
phải thuộc đức làm người hiếu thảo
Ra mọi đáp số cuộc đời, từ cách giải đầu tiên.
Nắng Xứ Nghệ tô hồng má dậy thì
Gió Lào thổi tràn bờ vai mái tóc thanh tân
Hoa dẻ ướp thơm trang vở học trò.
Hương bưởi ủ trắng trong tình đầu bẽn lẽn .
Sau mỗi lần trái tim bị xé rách
Mẹ xốc nách : Về thôi !
Mẹ giúp con liền sẹo...
Nếm mật cóc lứa đôi
Nếm mật ong làm mẹ
Mật cóc , mật ong tâm hồn bổ dưỡng .
Từ ngày Cha - Mẹ về trời
Ta ngồi dệt áo mồ côi...bốn mùa
Tưởng đã an táng mình vào thờ ơ
Một ngày ...Người lay ta bừng ngộ
Trái tim biết lọc gió lành lứa đôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét