TRĂN TRỞ (II) - Thơ Vân Anh
Những ngọn núi lè tè ngạo mạn tự phong là chót vót.
Những ao hồ tù đọng kiẻu căng luôn tự bão hòa.
Những đường ray hoen rỉ tư duy định vị.
Những vòng "kim cô" giáo điều tự ấn lên đầu làm khuôn mẫu .
Những phẩm cách dàn hàng ngang đồng phục
Những dấu vân tay bản ngã đồng dạng nhạt nhòa
Gió sáng tạo mang hùng khí lạ
Sợ thổi lạc loài giữa sa mạc sáo mòn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét