HỒN THU- HỒN NGƯỜI- Thơ Vân Anh
Hồn Thu không đến từ vạn vật
Hồn Thu đi ra từ Hồn Người.
Có bao Mùa Tuổi có bấy Hồn Thu.
Mặc định bất biến, tuần hoàn vũ trụ Thu.
Khoảnh khắc Hồn Người biến ảo
sinh sôi hằng hà sa số chân dung Hồn Thu
Văn chương, nhạc, họa
sưu tập cảm thức Thu
cất giữ đa thanh, đa sắc Hồn Thu.
Nhân loại tự hỏi
khi kiệt tác vĩnh hằng hiện ra dưới nét cọ của Lêvitan
"mua thu vàng" của xứ sở Bạch Dương thực hay là ảo ảnh? (1)
Ai không từng say sông thu soi
"long lanh đáy nước in trời" thu,
non thu, thành quách thu,(2)
Phải chăng Hồn Thu Cụ Nguyễn Du nhập vào nhịp yêu tìm về lối hẹn?
Ai không từng mê cảnh thu, tình thu như một sự tự kỷ ám thị đẹp buồn, cô liêu mộng du Hồn Thu với Cụ Tam Nguyên Yên Đổ?(3)
Thất bát tình thu lứa đôi
Hồn Thu bị phụ tình rạn vỡ
"Trời xanh - xanh rợn cô sầu
Nước trong-trong ngợp nhịp cầu phân ly".(4)
Còn mãi thinh không
đau một "Tiếng Thu",(5)
Lưu Trọng Lư vọng cùng đất nước.
Hồn Hạ tắm tiên suối trăng
chớm ngọt dịu dàng vòng ôm Hồn Thu.
Tâm Thu sinh tướng Thu.
Vũ trụ Thu...
Vàng một màu Thiền
Tịnh tâm, tịnh trí nở chín mùa an nhiên
Hồn Người!
(1) Kiệt tác "Mùa thu vàng" của Lêvitan
(2) Trich "Truyện Kiều"- Nguyễn Du
(3) Nhắc đến chùm thơ: Thu vịnh- Thu điếu - Thu ẩm của Nguyễn Khuyến.
(4) Trích "Lục bát mùa thu" (Thơ Vân Anh)
(5). Bài "Tiếng thu"- Lưu Trọng Lư
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét