Lần này trở lại Nha Trang
Biển nhàu nhĩ sóng, lòng hoang hoang buồn
Phố xưa Hoàng Diệu thân thương
Phố nay sao bỗng héo hon thế này?(!)
Chị giờ đã hóa vầng mây
Nhởn nhơ theo Mẹ tháng ngày rong chơi
Tám hai xuân- một cuộc đời
Tảo tần cơm áo, đầy rồi lại vơi
Chưa cho mình phút thảnh thơi
Nỗi lo tròn vạnh, nụ cười khuyết hao....
Vầng trăng chị nở ba sao
Đông- Hương tỏa sáng ngọt ngào hiếu nhân!.
Chị về Cõi Phật bằng an..
Thiền tâm tĩnh trí vãng sanh làm Người
Kiếp sau ta lại luân hồi
Đầu thai Xứ Phuống xanh ngời dòng Lam....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét