Tìm về Kim Bảng sáng xuân
Ngôi đền Bạch Mã như gần... như xa.
Áo ngà, ngựa trắng...
Dáng Xưa
Tu tâm, luyện trí sớm khuya miệt mài.
Đất thiêng nuôi dưỡng nhân tài
Thông minh thuở nhỏ hiếm ai sánh cùng
Anh hùng tri ngộ anh hùng
Lam sơn tụ nghĩa một vùng sơn khê
Phan Đà chí lớn tìm về
Tướng tài, minh chủ bộn bề chiến công.
.Trận tiền biến hóa linh thông
Gươm khua xé gió, ngựa lồng tận mây.
Chiến chinh kỳ tích đó đây
Giặc Minh bạt vía tan thây khắp miền.
Dáng Xưa...ẩn hiện thần tiên
Dấn thân lòng địch lặng yên kiếm tìm
Dại bàng nghiêng sạ cánh chim
Đất Mẹ Võ Liệt ngập chìm thương đau.
.Hóa thân mây trắng ngợp màu
Tinh anh sáng láng buổi đầu tòng quân.
Ghé trần gian, hai bốn xuân.
Công lao danh tướng
Vua Lê lập miếu phụng thần
Hiển linh trường cửu lòng dân muôn đời.
.
.
Phan Đà – người áo giáp ngà
Đất thiêng võ liêyl
Võ Liệt quê cũ sáng ngời,
Sinh ra một bậc hiền tài đất thiêng.
Thông minh từ thuở còn niên,
Dưỡng tâm lập chí, luyện rèn sớm khuya.
Năm xưa gió loạn đò đưa,
Lam Sơn dựng nghĩa, sơn khê tụ hồn.
Phan Đà theo bước nghĩa quân,
Mang theo chí lớn, góp phần non sông.
Áo bào trắng, ngựa hồng bay,
Bóng ai như gió giữa ngày chiến chinh.
Trận tiền tung hoành quật binh,
Ghi bao chiến tích hiển linh đất trời.
Một lần cải dạng lặng thầm,
Nắm quân tình giặc, gió lầm trời đông.
Giặc hay, vây kín núi sông,
Phan Đà máu đổ, nhưng lòng chẳng lui.
Tuổi xuân gác lại giữa đường,
Hai mươi bốn tuổi... đoạn trường chia tay.
Dẫu thân hóa bụi mây bay,
Tinh anh vẫn sáng, như ngày đầu quân.
Lê Vua thương mến ân cần,
Sắc phong lập miếu phụng thần hiển vinh.
Bạch Mã – đền giữa tâm linh,
Lưng đồi, mặt nước – bóng hình Phan Đà.
Trăm năm mạch lửa chưa nhòa,
Tối linh Thượng đẳng, người ta kính thờ.
Lễ xuân trầm khấn, mưa mờ,
Mộng lành như thể ông chờ dân an.
Vọng từ ngọn khói nhang thơm,
Là bao tích cũ chẳng hờn chẳng quên.
Bạch Mã đền cổ linh thiêng,
Giữ hồn nghĩa khí giữa miền gió sương.
Ai về Thanh Chương ghé qua,
Xin thưa: đất ấy có Phan Đà anh linh.
Đứng canh sông núi bình minh,
Trắng ngà ngựa áo – bóng hình nước non.
Võ Liệt quê cũ sáng ngời,
Sinh ra một bậc hiền tài đất thiêng.
Thông minh từ thuở còn niên,
Dưỡng tâm lập chí, luyện rèn sớm khuya.
Năm xưa gió loạn đò đưa,
Lam Sơn dựng nghĩa, sơn khê tụ hồn.
Phan Đà theo bước nghĩa quân,
Mang theo chí lớn, góp phần non sông.
Áo bào trắng, ngựa hồng bay,
Bóng ai như gió giữa ngày chiến chinh.
Trận tiền tung hoành quật binh,
Ghi bao chiến tích hiển linh đất trời.
Một lần cải dạng lặng thầm,
Nắm quân tình giặc, gió lầm trời đông.
Giặc hay, vây kín núi sông,
Phan Đà máu đổ, nhưng lòng chẳng lui.
Tuổi xuân gác lại giữa đường,
Hai mươi bốn tuổi... đoạn trường chia tay.
Dẫu thân hóa bụi mây bay,
Tinh anh vẫn sáng, như ngày đầu quân.
Lê Vua thương mến ân cần,
Sắc phong lập miếu phụng thần hiển vinh.
Bạch Mã – đền giữa tâm linh,
Lưng đồi, mặt nước – bóng hình Phan Đà.
Trăm năm mạch lửa chưa nhòa,
Tối linh Thượng đẳng, người ta kính thờ.
Lễ xuân trầm khấn, mưa mờ,
Mộng lành như thể ông chờ dân an.
Vọng từ ngọn khói nhang thơm,
Là bao tích cũ chẳng hờn chẳng quên.
Bạch Mã đền cổ linh thiêng,
Giữ hồn nghĩa khí giữa miền gió sương.
Ai về Thanh Chương ghé qua,
Xin thưa: đất ấy có Phan Đà anh linh.
Đứng canh sông núi bình minh,
Trắng ngà ngựa áo – bóng hình nước non.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét