Thế là xa, thế là tan,
Thế là trăng chẳng trong ngần nhớ mong
Thế là đối diện trống không
Một mình em với mênh mông... một mình
Mùa thu nhặt cánh hoa tình,
Rụng rơi phủ kín trái tim đợi chờ.
Ngu ngơ hóa được con đò,
Chở cuồng si đến bên bờ sông khôn.
Thế là suối đổ về sông,
Sông ra tận bể, tình không trở về.
Thế là uống cạn giọt MÊ
Tình ta ủ cất bộn bề tháng năm.
Yêu thương vào cõi xa xăm,
Còn đây bia mộ âm thầm lòng em.
(1989 – 2006)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét