HAI LẦN TIỄN BIỆT - Thơ Vân Anh
Dĩ vãng trong ta như một điện thờ.
người đến đó với đôi chân ô uế
vị coi đền nhân tâm cả nể
mạch giếng thơi hóa vũng trâu đầm.
Ta trách ai?
kẻ vô đạo hay người vô tâm
không biết nữa...tâm hồn đau điếng
Ôi, bát hương vỡ ra từng miếng
xóc vào tim tín chủ lặng cầm nhang.
Đúng hai lần ta chít khăn tang
khóc trên nấm mồ hai lần bị giết.
lần đầu tiên cho tình yêu da diết
Lần cuối cùng cho kỷ niệm riêng ta!
Mùa hoa tigon Nhâm Thân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét