I.Cái thời cỏ thật màu xanh
Trăng thanh đáy giếng, gió lành đưa nôi
Ta vô tình chẳng biết người
Để cau cứng hạt, trầu thời úa ra!
II.Người từ kí ức về chơi
Trả riêng ta một mảnh đời thanh tân
Vầng trăng trinh nữ trong ngần
Nụ hôn hóa thạch, bảo tàng tim ta!
III.Bồng bềnh giữa biển cô đơn
Trái tim ta đập trăm cơn sóng dồi
Cảm ơn cạn hẹp bến đời .
Để ta mãi mãi chẳng rời dòng sâu
IV. Nấm mồ em xanh cỏ trái tim anh
Anh đến khóc, đề thơ lên mộ chí
Ôi, những tưởng hồn yêu an nghỉ
Bỗng trở mình như uóng thuốc hồi sinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét