Chẳng bao giờ có được đâu ANH
Em vẫn KHÁT một ngày thứ bảy
Sánh vai nhau giữa phố phường tung tẩy
Đi chợ sắm sanh cho bữa cơm chiều.
Giản đơn thôi, một bát canh riêu
Ăn với mấy quả cà nén kỹ.
Món cá kho khô, anh thường ưng ý
Em tự làm, tra mặn ngọt vừa ngon.
Có gì đâu mơ ước cỏn con
Mà đi hết một đời không với tới?
Cho lòng em bao giờ cũng ĐỢI
Hạnh phúc đời thường, rất đỗi nhỏ nhoi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét