Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Tản mạn về mình

Không thể gom lá vàng dĩ vãng

Trưa hè này xoè tán mát xanh.

Không thể hòa tan giọt lệ đọng thành thạch nhũ

Bám bờ mi cộm nặng đắng cay.

 

Khi tỉnh dậy, lứa đôi ơi! có thấy

Trái tim ta đang bị hành hình?

Đinh câu rút nhổ rồi, sao chẳng phục sinh

Hay chúa tình yêu sợ bị bán mình lần nữa?

 

1990

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét