Mười năm rồi mẹ đã đi xa
Nỗi buồn đau, đơn côi săn đuổi.
Ôi có cách chi diệu vợi
Kỷ niệm chẳng già nua, ngày tháng lại sinh sôi...
Ngày xưa ấy ngả vào vòng tay mẹ
Đói được ăn ngon, đau khổ được vỗ về
Không dùng đến ngôn từ, mẹ nhìn con lặng lẽ
Con hình dung về mọi sự khen chê
Thứ bảy nào ở góc cây me
Mẹ cũng ngóng ngược Xứ Giăng nơi con mình đi dạy
Trong nắng chiều mắt già hấp háy
Giãn nếp nhăn trên gương mặt đợi chờ
Có cách chi trở lại ấu thơ
Đêm nằm ngủ vân vê bầu vú mẹ
Cho trở lại niềm vui nhỏ bé
Đợi mẹ chợ về mua cho cái bánh đa.
Mười năm rồi mẹ đã đi xa...
Con làm mẹ và sắp thành bà ngoại
Trong tâm linh suốt đời ngây dại
Phút bình yên trong lòng mẹ bao dung.
Thơ viết cả một đời sao chở hết nhớ nhung
Con đau đáu luật sinh tồn nghiệt ngã
Mười năm rồi - Mẹ đã đi xa...
Ngày giỗ Mẹ (1/5 Nhâm Thân)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét