Chưa một lần được gặp mẹ, mẹ ơi!
Trong thành kính thiêng liêng con làm dâu của mẹ
Con thương mẹ qua lời chồng kể
Màu áo nâu bạc phếch lối đi về...
Ruộng quê mình không đủ bát cơm ăn
Cha mất sớm, mẹ nửa thì lận đận
Chắt chiu từng buồng cau, nải chuối, bó chè xanh.
Mẹ đem bán gom tiền nuôi con ăn học.
Gánh vác việc nhà chồng trăm bề khó nhọc
Mẹ gồng lên, oằn mảnh vai gầy.
Đường quê mình, mưa xuống trơn lầy
Đôi chân mẹ như rễ cây bám đất.
Thương một đời luôn tay tất bật
Cày, cấy, lợn gà, cơm, áo cho con.
Con hình dung biết mấy đêm đông
Mẹ chèo chống với mênh mông... khô khát
Lòng góa bụa, rưng rưng câu hát
"Giận thì giận mà thương thì thương".
Mẹ bây giờ – chuối chín rụng thơm hương (*)
Cho mùa qủ ngọt ngào đàn con cháu
Sâu thẳm lòng con – Mẹ là nơi ẩn náu
Chở che con mưa nắng Đời Thường.
Ngày giỗ 29/7 AL Mậu Dần
(*) Ý câu ca dao: Mẹ già như chuối chín cây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét