Thôi đành vậy!
Gặm nhấm buồn qua bữa
Vá víu thời gian thành manh áo đời ta.
Thôi đành vậy!
Cô đơn làm tri kỷ
Dốc đắng cay uống cạn ngàn ly.
Thôi đành vậy!
Người ơi! Đành vậy
Vê rubi tròn trặn đời thường
Kiếp riêng ta là mùa gió chướng
Thổi lạc loài nhân gian.
(1996-2006)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét