Ngày xa anh, giấc ngủ chẳng bình yên
Thời gian đọng giữa đôi bờ mong nhớ
Em lang thang trong hình dung trăn trở
Ngoảnh phía nào cũng váng vất hình anh.
Một dáng cây tạo cả mùa xanh
Một thoảng gió làm nên bão tố
Căn phòng nhỏ giật mình nghe tiếng gõ
Cầu thang rung thảng thốt trái tim chờ.
Anh thật gần... sao lắm lúc xa xôi
Miền đất hoang vu và chân trời diệu vợi.
Em đi mãi biết rằng không thể tới
Nơi tận cùng tít tắp của tình anh.
(1993)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét