Trường Dục Thanh - bên bờ biển xanh
Chiều Phan Thiết , mặn mòi gió thổi.
Một chàng trai cao gầy , miệng cười tươi rói
Bước thong dong về phía cổng trường.
Những đôi mắt đục lờ gió cát
Những tấm lưng trần bầm cháy thịt da
Xin vào lớp thầy Thành , đông quá !
Phòng học chật căng tiếng trẻ đi , về.
Bài thầy giảng bao điều mới mẻ
Học trò nghe , mắt mở tròn xoe .
Trống tan học đã lâu
Sao các em chẳng chịu ra về ?
Sớm hơn rạng đông
Dấu chân thầy in lên cát bể
Gió hoàng hôn phủ dày mái tóc trần
Chân bước trầm tư , mắt dõi xa xăm
Thầy muốn nói điều gì với nhấp nhô sóng vỗ ?
Gặp khuôn mặt đói cơm
Nhìn tấm lưng thiếu áo
Thầy vội quay đi dấu giọt lệ trào !
Rồi một đêm trời vắng trăng sao
Thầy Thành đi đâu chẳng rõ
Tinh mơ học trò nức nở
Thảng thốt nhìn nhau
Những buổi học sau
Trống vắng chỗ ngồi...
Ngày ĐẠI THẮNG tôi vội vào thăm
Mái trường xưa , tìm lại dấu chân NGƯỜI
Chỉ gặp tấm bảng vàng ghi tên thầy giáo giỏi
Hàng chữ Nguyễn Tất Thành
Lấp lánh đầu tiên.
1996- 2012 .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét