Mẹ nuôi ta lớn lên từ câu ví dặm
Từ vại nhút cà nghĩa mặn tình thâm
Từ hơi nóng gió Lào rám tuổi xuân của mẹ
Từ gió bấc thổi buốt cuộc đời cha.
Ta lớn lên nhói gan bàn chân
sỏi đá đường làng
Dòng Lam hóa dải lụa xanh
Thắt hai bờ trong đục , lở bồi
Cho câu đò đưa sang ngang diệu vợi .
Ta lớn lên từ tấm bánh đa , bánh đúc
Mộc mạc lời mời phiên chợ quê
Những chợ Chùa , chợ Rộ , chợ Cồn , chợ Phuống
Rau trái thơm mùi vườn ruộng
Thơm nắng ban mai , thơm sương hoàng hôn .
Bát cơm ta ăn trộn giọt buồn của mẹ
Cha đi đánh giặc chẳng quay về
Áo ta mặc dệt sợi thương của bà
Bà không làm Vọng phu trông chồng hóa đá
Về nuôi tằm kéo tơ
Thêu cho cháu , con những ước mơ.
Ta có thể đi đến muôn chân trời xa
Ta có thể sống muôn đời lạ
Nhưng lúc nào cũng vọng về xứ sở
Bến yêu thương neo đậu hồn ta.
Trung Thu Quý .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét