Nhà văn Hà Khánh Linh xuất thân từ một gia đình khoa bảng ở Huế , tên thật là Nguyễn Thị Như Ý . Hơn 40 năm cầm bút , chị đã cho ra đời 8 cuốn tiểu thuyết , 7 tập truyện và ký , 2 tập thơ .
Vốn chơi thân với chị , tôi chỉ muốn kể hai mẩu chuyện đời thường rất ấn tựợng , tạo nên nét riêng trong tình cảm " Rất Hà Khánh Linh " . Lần vào Huế dự Fet ti van ( 2000 ) , tôi về nhà chị chơi ,ra vẻ bí mật chị thì thầm : Mình đang yêu ...Tôi ồ lên ...Đang yêu , hay quá , lo cho con cháu thế là đạt danh hiệu " bà mẹ nhân dân " rồi , cũng đến lúc kiếm một ông bạn " trẻ chơi bạn trẻ , già choang ...bạn già !" . Và thế là Linh rủ rỉ : Ngày nào chúng mình cũng hẹn hò ở Hồ Bán Nguyệt , lúc uống trà ướp sen , lúc thưởng trăng đối ẩm và làm thơ đối đáp...Người yêu của mình vừa tài hoa vừa có danh vọng bậc nhất ...Nào Vân Anh thử đoán xem .? Ở tuổi quá ngũ tuần , nhan sắc thì đã ngả màu , chỉ có mỗi tài năng vẫn thăng hoa ...hay la SẾP nào đó choáng ngợp sự thông tuệ và tài hoa của nàng mà " sập bẫy tình " ...chưa biết chừng là ông A , hay ông B , phải không? Linh cười rất đắc ý: Đoán trật lất hết trọi rồi bạn hí ! Người yêu mình là...Ghé nói thầm ...À , mà nghe " ốt dột " lắm ...Tôi tự dưng kêu " Trời " một tiếng làm Linh giật mình : chi rứa ...chi rứa , nhột hí ? Thật động trời vì nàng Như Ý bảo rất yêu Vua Tự Đức : Đó là một người đàn ông đích thực , một đế vương bạo liệt mang tâm hồn thi sĩ và tấm lòng của người con hiếu thảo . Tôi ngẫu hứng tặng nàng bài thơ " Cho Hà Khánh Linh " : Bỏ qua bao chàng trai /nàng đam mê dĩ vãng / Bóng xưa / ông vua - thi sĩ / chẳng hám quyền uy / đối ẩm , ngâm thơ / Trăng ướp sen / ngọt đêm / Nàng yêu , vô tiền khoáng hậu / không cay ghen tuông / không đắng khổ đau / Tình địch - Hoàng phi , cung nữ / ngủ yên rồi ./ Ta yêu tình yêu của nàng / thánh thiện , nồng nàn / Ta thương trái tim đơn côi cõi tạm.
Tự dưng , cách đây mấy năm Hà khánh Linh nuôi con mọn . Mà nuôi trẻ sơ sinh hẳn hoi. .Linh bảo tuy chưa cưới xin gì nhưng đúng cháu nội của mình .mẹ nó là sinh viên , kiên quyết trả con , nhưng bố nó không nhận . Tôi cự lại , con trai bạn không nhận sao bạn lại ôm vào cho khổ ? Linh khăng khăng nó là cháu nội , tớ làm mẹ nên rất hiểu tính khí con trai mình. Mẹ nó dang dở thế , nếu nuôi con làm sao xây dựng lại gia đình .Còn thằng con mình lấy vợ rồi và chúng nó lên Đắc Lắc sinh sống... Thế là một già , một trẻ lúc húc bên nhau .Đi đâu bà cũng bế cháu theo ...Lần họp các nhà văn ở Nha Trang , bà cõng cháu, cũng nồi niêu , cháo hồ , lích kích với văn chương . Năm ngoái , nhà văn Nguyễn Quang Hà bảo Linh ốm lắm . Tôi alo vào , Linh khóc hu hu..Nó cướp cháu của mình rồi Vân Anh ơi ! Tôi hốt hoảng : Ai cướp ? Giọng Linh yếu ớt : Mẹ nó . Mẹ nó lại không nuôi mà đem về cho ông bà ngoại bỏ lăn lóc tội cháu lắm ...Mình sụt đến mấy ký , không ăn , không ngủ được . Mỗi lần vào thăm cháu mua sữa , quần áo , đồ chơi đủ thứ , gặp bà nội là cháu ôm chặt không cho về ...Linh từng nói , trong đời sống tình cảm của mình , đứa cháu nội có hoàn cảnh éo le này như một món quà muộn tạo hóa ban cho mình trong chiều tà của cuộc đời ...Thế mà ..
Hà Khánh Linh là vậy ,là một nhà văn viết không mệt mỏi và rất thành công trong nghiệp Văn . Năm 2013 , chị vừa có một tác phẩm mới viết về Phạm Quỳnh ( ). Trong đời thường ta bắt gặp một Nguyễn Thị Như Ý với trái tim yêu đằm thắm và tấm lòng bao dung nhân hậu với con cháu và bè bạn
Vốn chơi thân với chị , tôi chỉ muốn kể hai mẩu chuyện đời thường rất ấn tựợng , tạo nên nét riêng trong tình cảm " Rất Hà Khánh Linh " . Lần vào Huế dự Fet ti van ( 2000 ) , tôi về nhà chị chơi ,ra vẻ bí mật chị thì thầm : Mình đang yêu ...Tôi ồ lên ...Đang yêu , hay quá , lo cho con cháu thế là đạt danh hiệu " bà mẹ nhân dân " rồi , cũng đến lúc kiếm một ông bạn " trẻ chơi bạn trẻ , già choang ...bạn già !" . Và thế là Linh rủ rỉ : Ngày nào chúng mình cũng hẹn hò ở Hồ Bán Nguyệt , lúc uống trà ướp sen , lúc thưởng trăng đối ẩm và làm thơ đối đáp...Người yêu của mình vừa tài hoa vừa có danh vọng bậc nhất ...Nào Vân Anh thử đoán xem .? Ở tuổi quá ngũ tuần , nhan sắc thì đã ngả màu , chỉ có mỗi tài năng vẫn thăng hoa ...hay la SẾP nào đó choáng ngợp sự thông tuệ và tài hoa của nàng mà " sập bẫy tình " ...chưa biết chừng là ông A , hay ông B , phải không? Linh cười rất đắc ý: Đoán trật lất hết trọi rồi bạn hí ! Người yêu mình là...Ghé nói thầm ...À , mà nghe " ốt dột " lắm ...Tôi tự dưng kêu " Trời " một tiếng làm Linh giật mình : chi rứa ...chi rứa , nhột hí ? Thật động trời vì nàng Như Ý bảo rất yêu Vua Tự Đức : Đó là một người đàn ông đích thực , một đế vương bạo liệt mang tâm hồn thi sĩ và tấm lòng của người con hiếu thảo . Tôi ngẫu hứng tặng nàng bài thơ " Cho Hà Khánh Linh " : Bỏ qua bao chàng trai /nàng đam mê dĩ vãng / Bóng xưa / ông vua - thi sĩ / chẳng hám quyền uy / đối ẩm , ngâm thơ / Trăng ướp sen / ngọt đêm / Nàng yêu , vô tiền khoáng hậu / không cay ghen tuông / không đắng khổ đau / Tình địch - Hoàng phi , cung nữ / ngủ yên rồi ./ Ta yêu tình yêu của nàng / thánh thiện , nồng nàn / Ta thương trái tim đơn côi cõi tạm.
Tự dưng , cách đây mấy năm Hà khánh Linh nuôi con mọn . Mà nuôi trẻ sơ sinh hẳn hoi. .Linh bảo tuy chưa cưới xin gì nhưng đúng cháu nội của mình .mẹ nó là sinh viên , kiên quyết trả con , nhưng bố nó không nhận . Tôi cự lại , con trai bạn không nhận sao bạn lại ôm vào cho khổ ? Linh khăng khăng nó là cháu nội , tớ làm mẹ nên rất hiểu tính khí con trai mình. Mẹ nó dang dở thế , nếu nuôi con làm sao xây dựng lại gia đình .Còn thằng con mình lấy vợ rồi và chúng nó lên Đắc Lắc sinh sống... Thế là một già , một trẻ lúc húc bên nhau .Đi đâu bà cũng bế cháu theo ...Lần họp các nhà văn ở Nha Trang , bà cõng cháu, cũng nồi niêu , cháo hồ , lích kích với văn chương . Năm ngoái , nhà văn Nguyễn Quang Hà bảo Linh ốm lắm . Tôi alo vào , Linh khóc hu hu..Nó cướp cháu của mình rồi Vân Anh ơi ! Tôi hốt hoảng : Ai cướp ? Giọng Linh yếu ớt : Mẹ nó . Mẹ nó lại không nuôi mà đem về cho ông bà ngoại bỏ lăn lóc tội cháu lắm ...Mình sụt đến mấy ký , không ăn , không ngủ được . Mỗi lần vào thăm cháu mua sữa , quần áo , đồ chơi đủ thứ , gặp bà nội là cháu ôm chặt không cho về ...Linh từng nói , trong đời sống tình cảm của mình , đứa cháu nội có hoàn cảnh éo le này như một món quà muộn tạo hóa ban cho mình trong chiều tà của cuộc đời ...Thế mà ..
Hà Khánh Linh là vậy ,là một nhà văn viết không mệt mỏi và rất thành công trong nghiệp Văn . Năm 2013 , chị vừa có một tác phẩm mới viết về Phạm Quỳnh ( ). Trong đời thường ta bắt gặp một Nguyễn Thị Như Ý với trái tim yêu đằm thắm và tấm lòng bao dung nhân hậu với con cháu và bè bạn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét