CHÙM THƠ CỦA VÂN ANH
Bài 1. ĐỘC THOẠI TRƯỚC BIỂN
Mọc từ lòng đất sâu
sống cùng chon von núi,
Thác xả thân sóng tung trắng xóa
nở ra dòng Suối hiền hoà...
Tự xẻ cây, bào đá
Suối gom nhau thành Sông
Sông lọc máu đỏ ngầu
dâng phù sa nuôi phồn thực đôi bờ xanh sự sống...
Cửa Biển - Những đời Sông hướng vọng
Những đời Sông tan chảy đam mê miên viễn tình nồng.
Những giọt khát biêng biếc...
ào ạt từ những dãy núi,
từ những cao nguyên,
từ những đại ngàn
Những giọt khát biêng biếc...
âm thầm từ những gò bãi,
từ những cánh đồng, từ những thung lũng miên miết, căng tức trái tim Biển.
Có dữ dội, cuồng say của Thác
Có dịu dàng, lãng mạn của Suối
Có nhẫn nại, từ tâm của Sông
Bầu sữa Biển nhân hậu, bao dung nuôi lớn Con Người.
Cho mặn mòi những vần thơ...
Cho bí ẩn những bức hoạ...
Cho thăng giáng ngân rung những khúc ca...
Trước Biển
Ta tự mình thanh lọc
Trầm lắng hóá ngọc trai
Nông nổi thành bọt bã.
2. Bài 2. HUYỀN THOẠI BIỂN MẶN
Bút nắng
Mực mưa
Ghi lên cát trắng
Huyền thoại Biển Mặn...
Mỗi thuyền sức trai làng chài
thả xuống
Mỗi thuyền đầy cá kéo lên.
Kết tinh vị mặn
Sinh tồn!
Mỗi chiều biển động đợi thuyền về mọc rễ trên bờ
nước mắt ngập hoàng hôn...
Kết tinh vị mặn
Đau buồn!
Mỗi lần sóng xâm lăng
vỗ lấn thân hình Tổ Quốc
Là mỗi lần...
Tuổi Xanh Đất Việt dàn hàng ngang đóng thành Cột Mốc...
Kết tinh vị mặn
Hy sinh!
Còn bao điều chưa viết thành Văn
Hoa nốt lặng...
Khúc hoan ca
Biển Mặn!
3. Bài3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét