(Cho xứ sở Hà Tĩnh)
Tuổi 20 riêng một trời mơ ước
Ghé thuyền về bế đò Choi.
Sim bao mùa tím rộ trên đồi
Cam mọng vỏ cho vàng phiên chợ tết.
"Nhớ Hương Sơn" – bài thơ tình da diết
Gửi cho Mình và giữ cho Ta.
Mát mái xuôi dòng về với Tam Soa
Giặt áo cho con dưới chân cầu Thị Trấn.
Ơi sông La! Dòng đục, dòng trong
Thì xuân sắc như phù sa lắng đọng.
Giờ xa ngái vẫn thơm mùa kiệu muối
Ấp ủ trong lòng – Quê nội của con tôi!
Ước một khúc sông không bên lở bên bồi
Vội giong buồm về sông Nghèn "cắm đò đứng đợi"
Tuổi bốn mươi trôi theo câu hò hẹn
"Đứng mũi chịu sào" chẳng cập bến bình yên.
Con thuyền đà vẹt mũi long đanh
Bỏ lái, bỏ chèo lên rừng xa lánh
Ôi Hương Khê, một lần lạc đến
Trái bưởi đào lúc đói xót lòng hơn.
Gặp lại rồi, chốn cũ Hương Sơn
Tìm lại được hành trang lứa đôi thơ mộng.
Tìm lại được tuổi thơ bé bỏng
Vòng tay anh: sóng lặng, trời trong.
Trả lại cho em dáng bước tung tăng
Trả lại cho em sắc trời đầy nắng.
Ngàn Phố ơi! Chàng trai thầm lặng
Ta gọi tên mình: bến đậu Bằng An.
(1993-2006)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét