Đại văn hào Macxim Goroki từng nói : Không có mặt trời thì không có sự sống , không có Người Mẹ thì không có anh hùng và thi nhân ...Bởi vậy , tình mẫu tử là nguồn cảm hứng bất tận của văn chương. TAGOR - Một nhà thơ lớn của Ấn độ , bằng ngòi bút tài hoa , qua tác phẩm MÂY VÀ SÓNG đã ngợi ca tình MẸ CON gần gũi , bình dị mà thiêng liêng , kỳ diệu để con người cất giữ vào thiên đường bí mật của lòng mình.
Bài thơ có bố cục hai phần , kết cấu tương đối song trùng để tải nội dung : Em bé kể mẹ nghe cuộc đối thoại giữa mình với MÂY VÀ SÓNG trong trò chơi tưởng tượng của hai mẹ con .Đằng sau những hình ảnh , cách tổ chức câu thơ , khổ thơ , ý thơ song trùng ẩn chứa dòng chảy mạch cảm xúc của tác giả càng lúc càng dâng trào .Nghe lời mời gọi của mây : " Bọn tớ chơi từ khi dậy cho tới chiều tà ...Bọn tớ chơi với vầng trăng bạc .." thì rõ ràng không hấp dẫn bằng lời mời gọi của SÓNG : " Bọn tớ ca hát từ sáng sớm cho đến hoàng hôn ...Bọn tớ ngao du từ nơi này đến nơi khác mà không từng biết nơi nào " .Như vậy , lời mời gọi sau của SÓNG quyến rũ hơn lời mời gọi trước của MÂY , Hứng thú của trò chơi sau cao hơn trò chơi trước. Hơn nữa , để đến được chốn MÂY khó khăn hơn nhiều : " Hãy đến nơi tận cùng trái đất .." .Trong khi đó đến chốn SÓNG phiêu du hơn , thú vị hơn , mà cách đến lại dễ dàng hơn " hãy đến bên rìa biển cả " .Thêm nữa lý do để từ chối lời mời của MÂY bức thiết hơn " mẹ mình đang đợi ở nhà " . Còn lời mời của SÓNG không những hấp dẫn hơn mà lý do từ chối không cấp thiết bằng " buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà." . Thế mà , em bé vẫn vẫn từ chối để lựa chọn ở nhà cùng mẹ . Từ nghệ thuật trên , tác giả đã thể hiện tình mẫu tử càng lúc càng dạt dào , mênh mông hơn. Người đọc càng cảm nhận được sự hưng phấn cảm xúc của nhà thơ , nên càng cảm nhận càng lúc tình mẹ con càng được thăng hoa , càng lúc càng sâu nặng : Ban đầu con là " mây " , mẹ là " trăng " còn mái nhà ta là " bầu trời " xanh thẳm ...Đến cuối câu chuyện , con là " sóng " , mẹ là " bến bờ " để cho " con lăn , lăn mãi ...rồi sẽ cười vang vỡ tan vào lòng mẹ / và không ai trên thế gian này biết mẹ con ta ở chốn nao "...
Nhà thơ rất yêu mến, gắn bó với vẻ đẹp của thiên nhiên và đã hóa thân vào tâm hồn trẻ thơ , để trong cuộc đối thoại của người con với Mây và Sóng luôn có câu : Con hỏi ...nhằm dẫn dắt người đọc vào trò chơi tưởng tượng của em bé . Từ đó , tác giả để cho người con diễn đạt những phát hiện dường như rất mới mẻ của mình bằng " ngôn ngữ tự nhiên " ( con là mây , con là sóng ; mẹ là trăng , mẹ là bến bờ kỳ lạ ...mái nhà ta là bầu trời ) ..Như vậy , ông đã tạo cho người con một " vũ trụ " riêng để tận hưởng niềm mê đắm cảnh bao la kỳ thú trong chính trong tình mẹ con quấn quýt , thân thương .Nếu người sống trong MÂY phải phiêu diêu , vô định , người sống trong SÓNG phải lênh đênh không có bến bờ thì người con - hân hoan trong trò chơi với mẹ vẫn có " mái nhà xanh thẳm " chở che , có " bến bờ kỳ lạ " để neo đậu ...Có LÒNG MẸ là chốn vĩnh hằng để tâm hồn đi về nương náu.
Tác giả tạo ra không gian MÂY , không gian SÓNG , và trò chơi tưởng tượng của em bé đậm chất tượng trưng để giãi bày suy ngẫm của mình về tình mẫu tử . Trong nguyên bản mở đầu mỗi khổ thơ đều cất lên tiếng gọi : Mẹ ơi ! .dường như tác giả muốn thể hiện người con vừa kể chuyện mình , vừa chờ lời khuyên của mẹ. Cuộc đối thoại luôn luôn có mẹ .Trong bài thơ dẫu người mẹ không lên tiếng nhưng luôn là linh hồn dẫn dắt ý nghĩ và việc làm của người con. Người con đã chối bỏ những cuộc chơi hấp dẫn khác để chọn cuộc chơi hay hơn với mẹ. . Từ đó , nhà thơ muốn gửi gắm : Sự hiện diện của mẹ đối nhân loại như một sự bảo hiểm cho cuộc đời
Bài thơ MÂY VÀ SÓNG của TAGOR đã tạo ra hình ảnh rmang ý nghĩa tượng trưng giàu chất lãng mạn trữ tình nhằm khơi gợi trong người đọc điều sâu xa mà thiết thực : Tình mẫu tử gần gũi mà thiêng liêng , bất diệt .Chúng ta thấm thía rằng : Trong hành trình cuộc sống , nhân loại có thể sẽ gặp sự quyến rũ , cám dỗ nhất thời , vô bổ . Muốn khước từ không phải dễ , ta cần có những điểm tựa .Tình mẹ là một trong những điểm tựa vững chắc đó. Khi ta thất bại , khổ đau , lầm lạc trong cuộc đời mẹ sẽ mở rộng vòng tay yêu thương đón ta , vỗ về , xoa dịu vết thương đời bỏng rát ...Rồi vực ta dậy , hà hơi tiếp sức cho ta đi tiếp ... Mẹ vừa là Mẹ , vừa là người bạn vong niên tri âm , tri kỷ để ta bỏ ngỏ bao ước mơ , khát vọng ...Mẹ là bến đỗ bình yên , là vịnh vắng cho con thuyền tâm hồn người con neo đậu trước sóng gió cuộc đời .Nhân loại nói chung và trẻ em nói riêng đều cần được sống trong thiên đường " có mẹ " ; và mỗi người con cũng chính là một thiên đường của mẹ .Đây chính là phát hiện đặc sắc nhất của tác giả trong bài thơ . Tác giả đã tạo ra một thế giới cổ tích trong cõi thế gian này : Hạnh phúc luôn ở quanh ta , trong vòng tay của Mẹ mà trên đời ai cũng có , nhưng không phải ai cũng biết nâng niu , quý trọng . Đồng thời , từ xúc cảm nhân văn ấy ,nhà thơ gửi đến chúng ta khát vọng về tự do , khát vọng khám phá những mới mẻ về con người , về cuộc sống và vũ trụ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét