Đêm Tháng Bảy
Trời Côn Đảo
nhuộm màu linh thiêng
Những nốt lặng tâm can
trước nghĩa trang liệt sĩ Hàng Dương.
cất lên tiếng lỏng hậu duệ
trước anh linh Người Con Gái Đất Đỏ.
Một tiếng gọi thân thương Nam Bộ
Kính thưa Cô Sáu!
Tuổi mười sáu của Cô
ném lựu đạn nổ tan mưu giặc
Tuổi mười sáu của chúng con
nở Tuổi Hồng thắm mùa hoa phượng
Tự do đi dưới bầu trời hòa bình
Tự tin bước trên những con đường bình yên.
Tuổi mười chín của cô
bước ra pháp trường
ngẩng cao đầu hát bài 'Quốc tế ca"
trước họng súng quân thù chúc xuống.
Tuổi mười chín của chúng con
bước vào giảng đường đại học
tra chìa khóa vào kho tàng văn minh thế giới
gom nhặt từng viên gạch tri thức
mang về cho cho Tổ quốc
xây Ngôi Nhà Hình Chữ S phồn vinh!
Đêm Tháng Bảy
Đất Côn Đảo
sẫm màu thần bí
Cô Sáu trầm tư
lặng nghe bao lời hậu duệ nguyện cầu...
Gió thì thầm vọng lời Cô Sáu
Hậu Duệ ơi!
Ta không có phép màu (!)
Ta chỉ có ngọn lửa của trái tim yêu nước
Cháy khôn nguôi khi tan cả hình hài.
Ta chỉ có một di nguyện dân an, quốc thái
Hậu duệ đồng lòng đưa đất nước đến tương lai!
Đêm Tháng Bảy
Đất Côn Đảo
nâu màu sự sống
Trời Côn Đảo
xanh màu hy vọng.
Sóng biển ru...
Cô Sáu giấc nồng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét